[Verse 1]
Hi vọng chút feel còn sót lại, đêm nay sẽ lên
Vì không biết ngày mai thức dậy viết được thêm hay sẽ quên
Ta ngồi thu lu trên ghế, như chu du trên thế
Giới, tạm quên đi bộn bề kéo tới khi ngày mới
Nới rộng màn đêm, ta dập tắt thuốc trong gạt tàn
Đôi khi ta thấy như con thú non bị lạc đàn
Ngoài kia là đời, đời là rừng, rậm bạt ngàn và
Cô đơn sẽ biến mỗi chúng ta thành thú hoang
Ngòi bút lang thang trên đường kẻ, phẩy nghỉ, chấm là dừng
Ôi là ta, tự nói rằng ta, chỉ nghỉ cấm được ngừng
Cố lên, và cố lên, ánh sáng đâu biết chừng
Sẽ xuất hiện, ta sẽ đối diện, khi mưa gió vừa ngưng
Vẫn trở về, bước lề mề, sau giờ tan ca
Vẫn nhả khói, quên cả đói, thổi phù, tan ra
Vẫn là tao, mãi cô độc, mãi gầy gò
Đứng bên đời, nhìn xã hội, vẫn đang bày trò
[Chorus]
Đang ngổn ngang trên bàn, chỉ có giấy và mực
Viết vòng rồi viết vo, đang phát ngấy và bực
Nhìn lại hiện tại mọi thứ sao thấy mà cực
Nhưng ta chỉ dừng lại nơi nào mà nơi đấy là vực
Hi vọng chút feel còn sót lại, đêm nay sẽ lên
Vì không biết ngày mai thức dậy viết được thêm hay sẽ quên
Ta ngồi thu lu trên ghế, như chu du trên thế
Giới, tạm quên đi bộn bề kéo tới khi ngày mới
Nới rộng màn đêm, ta dập tắt thuốc trong gạt tàn
Đôi khi ta thấy như con thú non bị lạc đàn
Ngoài kia là đời, đời là rừng, rậm bạt ngàn và
Cô đơn sẽ biến mỗi chúng ta thành thú hoang
Ngòi bút lang thang trên đường kẻ, phẩy nghỉ, chấm là dừng
Ôi là ta, tự nói rằng ta, chỉ nghỉ cấm được ngừng
Cố lên, và cố lên, ánh sáng đâu biết chừng
Sẽ xuất hiện, ta sẽ đối diện, khi mưa gió vừa ngưng
Vẫn trở về, bước lề mề, sau giờ tan ca
Vẫn nhả khói, quên cả đói, thổi phù, tan ra
Vẫn là tao, mãi cô độc, mãi gầy gò
Đứng bên đời, nhìn xã hội, vẫn đang bày trò
[Chorus]
Đang ngổn ngang trên bàn, chỉ có giấy và mực
Viết vòng rồi viết vo, đang phát ngấy và bực
Nhìn lại hiện tại mọi thứ sao thấy mà cực
Nhưng ta chỉ dừng lại nơi nào mà nơi đấy là vực
Comments (0)
The minimum comment length is 50 characters.