[Verse 1]
Demi rời khỏi trại cai nghiện nữa rồi
Khi nào thì chuyện này sẽ kết thúc
Nghe như giọng nói trong đầu mình
Ta không thể tin rằng mình chưa chết
[Điệp Khúc]
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
Ta sống sót nhưng trở nên khó thở hơn
Hỏi vì sao nó chẳng khiến cho mọi điều dễ dàng hơn, hãy nương tay đối với ta
Chết tiệt, ta chỉ muốn được tự do
Nhưng ta không thể vì nó là một căn bệnh khốn nạn
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
[Sau Điệp Khúc]
(Hoan hô, ôi)
(Hoan hô, ôi)
[Verse 2]
Tử thần gõ cửa nhà mình
Vì ta nghiện nhiều thứ hơn
Ta không cần mi đếm tổng số
Khi ta là người ở chiến trường
[Điệp Khúc]
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
Ta sống sót nhưng trở nên khó thở hơn
Hỏi vì sao nó chẳng khiến cho mọi điều dễ dàng hơn, hãy nương tay đối với ta
Chết tiệt, ta chỉ muốn được tự do
Nhưng ta không thể vì nó là một căn bệnh khốn nạn
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
Demi rời khỏi trại cai nghiện nữa rồi
Khi nào thì chuyện này sẽ kết thúc
Nghe như giọng nói trong đầu mình
Ta không thể tin rằng mình chưa chết
[Điệp Khúc]
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
Ta sống sót nhưng trở nên khó thở hơn
Hỏi vì sao nó chẳng khiến cho mọi điều dễ dàng hơn, hãy nương tay đối với ta
Chết tiệt, ta chỉ muốn được tự do
Nhưng ta không thể vì nó là một căn bệnh khốn nạn
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
[Sau Điệp Khúc]
(Hoan hô, ôi)
(Hoan hô, ôi)
[Verse 2]
Tử thần gõ cửa nhà mình
Vì ta nghiện nhiều thứ hơn
Ta không cần mi đếm tổng số
Khi ta là người ở chiến trường
[Điệp Khúc]
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
Ta sống sót nhưng trở nên khó thở hơn
Hỏi vì sao nó chẳng khiến cho mọi điều dễ dàng hơn, hãy nương tay đối với ta
Chết tiệt, ta chỉ muốn được tự do
Nhưng ta không thể vì nó là một căn bệnh khốn nạn
Ta còn sống nhờ nướu răng của mình
Comments (0)
The minimum comment length is 50 characters.