[Verse 1: AK49]
Anh không muốn mối tình của mình như một làn mây
Chắc chắn sẽ rất đẹp nhưng không thể chạm vào lòng bàn tay
Khi thời gian đang dạo bước để cho thành phố kia trôi êm
Anh chỉ muốn mình là tia nắng để có thể hôn lên môi em
Gửi tặng em vùng trời nắng anh càng với thì lại càng xa
Mây kéo đến bên anh bầu bạn nắng đã rời thành phố 1000 hoa
Cảnh vật bỗng dưng thay đổi gió thổi bay bầu trời trong xanh
Và mỗi khi mây đen kéo tới mới thấy tia nắng thật là mong manh
Cơn mưa rơi đã bắt đầu rồi cớ sao nắng là vội vâng lời
Anh chạy nhanh rời khỏi thành phố nắng đã trốn ở chân trời
Gửi nụ hôn ở trên bờ môi hãy cho anh một lần đắm say
Vì anh đã chờ hai năm tuổi trẻ chỉ để được đổi một lần nắm tay

[Verse 2: HÀ QUỐC HOÀNG]
Hello my weather treasure
Thức giấc mỗi sáng đều do em đánh thức
There you are pleasure xuyên ô cửa sổ gửi nắng lên cổ làm anh thổn thức
Hiếm khi để ý lúc em đến lâu nay như thế nào
Dù phone anh luôn nhắc kỹ mỗi sáng rằng em nay gây ra mưa rào
Anh không tin thông tin về em họ thường nói, họ thường nói
Trái với họ nói bởi do là em sáng nắng chiều mưa luôn thay đổi
Em là nắng vội nay nơi cuối đồi
Em là gió lay cây cuốn mây trôi
Em đi vắng cỏ cây không đâm chồi, tưng đôi bồi hồi mong chờ ôi thôi
But bae đôi khi đừng giận, đừng trút thêm hận tới nơi khác
Những gì đã qua và sai anh tin rồi mai sẽ thấy khác
Xin mưa về nhanh tới nơi hạn, đưa nắng về nơi đang giá băng
Không khí xung quanh mãi trong xanh quanh Sài Gòn này, mãi một màu xanh
Comments (0)
The minimum comment length is 50 characters.
Information
There are no comments yet. You can be the first!
Login Register
Log into your account
And gain new opportunities
Forgot your password?